Chủ nhật, 20/04/2025

Ấn phẩm chùa Quang Ân

Tặng phẩm xuân 2024

Tác giả: Chùa Quang Ân
Mục lục
  • Lời tựa
  • Kí ức buồn
  • Đôi dòng mùa vu lan
  • Mẹ về với biển
  • Chuyện đời của mẹ
  • Đi đâu để thấy hoa bay
  • Cha mẹ là hạnh phúc của con
  • Thư gửi ba mẹ
  • Cơm mẹ chiên
  • Mẹ, người xa lạ
  • Nhớ mẹ
  • Gửi mẹ
  • Mẹ là động lực để tôi vững bước
  • Vu lan nhớ bố
  • Cảm ơn mẹ
  • Thư gửi ba mẹ nhân Ngày Vu Lan
  • Gửi về phương trời xa
  • Mẹ ơi, con đã hiểu!
  • Tâm sự với Cha
  • Công ơn sinh thành
  • Cha
  • Vọng mãi lời ru
  • Con xin lỗi mẹ cha
  • Cha mẹ tình thâm
  • Mẹ
  • Mẹ
  • Thế nào mới là đại hiếu?
  • Một bông hồng cho mẹ
  • Hãy để cho họ một con đường
  • Vu lan xa nhà nhớ ba má
  • Kí ức về cha
  • Khoảng trời nhớthương
  • Nợ một lời xin lỗi chân thành
  • Lời của gió
  • Hạnh phúc của mẹ!
  • Vu Lan Muộn
  • Ấn tống kinh sách
Xem thêm

Tháng Bảy về, mưa phủi bụi trên nền trời nắng trong. Mưa rất lạ, đến rất nhanh, đi rất vội, có khi lại dịu dàng từ tốn, lượn nhiều vòng trên không trung, cuối cùng ngủ quên trên bầu trời đen kịt, dày đặc hơi nước chứ chẳng chịu rơi xuống. Cơn mưa hôm nay lại khác, bầu trời trong veo, nắng còn len lỏi qua ô cửa chiếu vào góc bàn mà mưa vẫn cứ rơi, như thể đang đùa nghịch với điều gì đó thân thương và gần gũi. Bởi, trong tim chúng ta ánh mặt trời luôn nắng đẹp, đó là niềm lạc quan yêu đời. Đôi khi, trong tim chúng ta có trời mưa đổ, đó là những nỗi niềm day dứt khôn nguôi. Nhưng có những lúc, tim ta trộn đều tất cả có mưa cùng nắng. Ta hãy biến những cung bậc nắng mưa thành cầu vồng rực sáng, cho tim mình thành cung điện nguy nga. Khi tim ta có được tình thương, nụ cười sẽ đong đầy màu sắc. Lời tựa Đó là những gì mà tập sách Nắng trong mưa mang lại – một cung bậc cảm xúc khi kinh qua từng trang sách.

Hình ảnh người tu sĩ dẫu đã khoác lên mình chiếc áo nâu sòng, cất bước ra đi với niềm khao khát tìm cầu chân líchí nguyện lớn lao, đã dâng hiến cuộc đời mình cho đạo pháp, cho nhân sinh, nhưng sâu thẳm trong tâm tư họ luôn khắc khoải về hai đấng sinh thành. Có những lúc mỏi gót trên đường trần, họ chùn bước bởi bão táp mưa sa, nhưng cũng chính trong những cơn mưa đó lại xuất hiện một vệt nắng vàng để hong khô con đường, từ đó bước chân đi tiếp. Tia nắng vàng ấy là cha, là mẹ, những người đã luôn dõi theo từng bước chân con, là thứ tình cảm không thể nhìn bằng mắt thường mà chỉ có thể cảm nhận trong lòng.

Dưới góc nhìn của người học Phật, dù sống bằng tình thương và sự hiểu biết, nhưng người xuất gia vẫn không thể ngày ngày cận kề chăm sóc cha mẹ, cơm bưng nước rót, tâm sự sẻ chia. Tuy vậy, tình thương ấy vẫn vẹn nguyên và được biểu hiện qua nhiều phương thức khác. Để trực tiếp nói lên lời yêu thương bên cạnh sự ngại ngùng, những người con nương cửa Phật xin mượn những con chữ dẫu đơn sơ, câu văn, vần điệu, mộc mạc nhưng chân thành, xin gói ghém tất cả ân tình để gửi về cha mẹ. Hơn tất cả, trong những bài viết ấy là cả một khung trời thương nhớ. Dù con xuất thế tu hành Vẫn không quên đức sinh thành mẹ cha.

Ban biên soạn

Sách cùng thể loại